Найти в Дзене
Nụ cười Tây Nguyên
Tây Nguyên dồn cồng đuổi trống bắt chiêng quanh nhà rông, Tây Nguyên ú ớ con ma rừng phải lòng đám tượng gỗ nhà mồ cạy mồm chẳng nói năng. Tây nguyên là gì ư, Tây Nguyên là một nụ cười. Tôi chỉ là một đứa vô danh, đi đôi giày Converse quen thuộc, đến bắt vạ ở nơi xa lạ này. Ai ai đã lầm, tôi còn lầm hơn, Tây Nguyên đâu phải xa lạ. Chỉ có tôi là người xa lạ, đến cao nguyên để thấy mình nhạt thếch. Lửa vẫn cháy từ hôm bụng bảo dạ bập bùng. Tôi biết kể từ đâu bây giờ, tôi biết thở từ đâu bây giờ,...
6 лет назад
Một thứ quê mùa
Một ngày bình thường tháng ba rung chuông trên bầu trời lẳng lặng bằng một thứ quê mùa. Đi giữa phố phường người ta, đi giữa nhà nhà kẻ lạ, đi giữa thênh thang tháng ba chẳng phải quê nhà, những bông hoa đỏ rực ngỡ ngàng nhà quê… Tôi nhớ ở đâu đó trên phố Tràng Thi có những gốc gạo già nua bật những ngọn đèn màu đỏ thân thuộc, ấm lại mùa xuân, khô khan mưa phùn ẩm ướt, hợp xướng chim muông, đất trời đâu phải Hà Nội người dưng, tháng ba lung linh một thứ quê mùa. Dẫu không phải là loại hoa quá phổ...
6 лет назад
Khi người ta mùa xuân
Khi người ta mùa xuân, lộc chín ngoài biên ải. Khi người ta mùa xuân, tình trải vàng nương rẫy. Khi người ta mùa xuân, mẫu tử tình như xuân… Mùa xuân tự bản thân nó là một bản tình ca đắm đuối kiếp đời. Khi người ta mùa xuân là lúc người ta còn trẻ, còn sung sức, còn ngưỡng vọng tình yêu về nảy nở trên những mùa yêu thương. Nói như vậy cũng không hoàn toàn đúng, bởi với tôi mùa xuân luôn hạnh ngộ khi con người ta còn những yêu thương. Và tình mẹ dành cho người con luôn là một mùa xuân vĩnh hằng...
6 лет назад
Trở lại Bạch Dinh
Trở lại Bạch Dinh con đường vẫn thế, mùa xuân vẫn vậy và tình yêu đã biết bao ngày tháng sôi nổi thiết tha mặn nồng ở thành phố này ở Vũng Tàu này… Tôi vốn không sinh ra ở nơi bé nhỏ Bãi Trước, Bãi Sau, tôi cũng chẳng phải ở đời ở kiếp Tượng Chúa Kitô Vua hay một thảo dân ngoan lành đêm đêm chiêm ngưỡng hải đăng Vũng Tàu cổ kính để dõi theo những Mắt biển canh dài. Tôi chỉ là một đứa vô danh, đi đôi giày Converse quen thuộc, như từng nắm tay con ma rừng đi tìm Nụ cười Tây Nguyên. Vũng Tàu lúc nào cũng ù ù gió, cũng hối hả mây, cũng vần sóng vũ nước thênh thang biển rộng sông dài...
6 лет назад
Ôi trời ơi là Phan Thiết Phan Thiết
Tôi xuôi Phan Thiết. Tôi ngược Phan Thiết. Tôi đi Phan Thiết. Tôi ở lại Phan Thiết. Có nhiều khi Phan Thiết. Ôi trời ơi là Phan Thiết Phan Thiết. Phan Thiết dành cho người ở lại, Phan Thiết dành cho kẻ ra đi, Phan Thiết cho những tâm hồn biết nhớ, biết yêu, biết hoài vọng quá khứ, biết ngưỡng vọng tương lai. Ôi trời ơi là Phan Thiết Phan Thiết. Đã bao mịt mùng tháng ngày tôi nhắm về phía Mắt Biển Kê Gà mà đi mà hít thở bụi biển tanh nồng, mà đo gió mà vá mây mà ướm hình hài đất nước. Hải đăng mũi kê gà  nằm tại xã Thuận Quý , huyện Hàm Thuận Nam cách  thành phố Phan Thiết 30km về hướng Nam...
6 лет назад
Muôn năm cũ người giữ lửa cho hồn
Tản Văn Mỗi độ xuân về, trên những nẻo đường thanh tân, trải nghiệm hồn mực tàu giấy đỏ, bóng bút múa bên hè, áo the khăn xếp…lòng tôi lại xao xác nhớ thương người muôn năm cũ.   Mỗi năm hoa đào nở Lại thấy ông đồ già Bày mực tàu, giấy đỏ                                              Bên phố đông người qua “HAI NGUỒN THI CẢM LỚN NHẤT CỦA NGƯỜI LÀ LÒNG THƯƠNG NGƯỜI VÀ TÌNH HOÀI CỔ...
6 лет назад
Ngỡ mình trên phá Tam Giang
Tản văn Buổi chiều cũ kỹ như mùi người ta ủ nấm rơm trong xó bếp. Tôi vàng vọt thiếp đi vào ánh chiều lẳng lặng. Ngỡ mình trên Phá Tam Giang. Xuồng máy Kohler tành tạch một thủa trai hùng. Phá Tam Giang là phóng khoáng bụi hồ, có thể đứng ngoảnh mặt lên trời mà cười, vin hai tay chống sào mà hiền, quên đôi chân đạp nước mà đi. Tam Giang phá cách như một nét xổ dài trong bức thư họa mặc trầm cố đô, thương lạ thương lùng trời Nam ngàn thủa. Phá Tam Giang nằm trong hệ đầm phá Tam Giang – Cầu Hai, nổi tiếng là vùng đầm phá nước lợ lớn nhất Đông Nam Á...
6 лет назад
Sủng Là man dại khèn Mông
Dễ có đến năm năm tháng tháng ngày ngày tôi không về ngồi bên bậu cửa mà nhìn hoa mơ ngủ gật bên bờ tường đất, bên vách đá mèo bên Sủng Là man dại khèn Mông... Khèn Mông đêm đêm phập phòe trên con đường mày về, trên con đường tao đi, trên những mùa xuân trốn về làm tổ giữa Sủng Là này giữa cuối đường này giữa cuối trời này. Con đường cụt rồi, mày leo lên trời hả khèn, sao không man dại một khúc người Mông? Nói cho tao nghe khèn chờ xuân bao lần, nói cho tao nghe khèn muộn xuân bao ngày, nói cho...
6 лет назад